Văn bản Thương nhớ bầy ong Tác giả Huy Cận
Văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận sẽ được giới thiệu đến các bạn học sinh trong chương trình học của môn Ngữ văn.

Eballsviet.com cung cấp đến bạn đọc tài liệu về tác giả, tác phẩm. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết ngay sau đây.
Văn bản Thương nhớ bầy ong
1. Nghe đọc văn bản Thương nhớ bầy ong
Nghe đọc Thương nhớ bầy ong:
2. Đôi nét về tác giả
- Huy Cận (1919 - 2005), tên đầy đủ là Cù Huy Cận.
- Quê hương: làng Ân Phú, huyện Hương Sơn (nay là xã Ân Phú, huyện Vũ Quang), tỉnh Hà Tĩnh.
- Ông tham gia hoạt động cách mạng và từng giữ nhiều chức vụ cao trong Chính phủ Việt Nam như: Bộ trưởng Bộ canh nông đầu tiên, Thứ trưởng sau đó là Bộ trưởng Bộ Văn hóa nghệ thuật, Bộ trưởng Bộ Văn hóa Giáo dục…
- Ông là một trong những nhà thơ xuất sắc thuộc phong trào Thơ mới.
- Một số tác phẩm:
- Trước cách mạng tháng 8: Lửa thiêng (thơ, 1940), Kinh cầu tự (văn xuôi triết lý, 1942), Vũ trụ ca (thơ, 1940 -1942).
- Sau cách mạng tháng 8: Trời mỗi ngày lại sáng (thơ, 1958), Đất nở hoa (thơ, 1960), Chiến trường gần đến chiến trường xa (thơ, 1973), Suy nghĩ về nghệ thuật (tiểu luận phê bình, 1980 - 1982)...
3. Giới thiệu về tác phẩm
3.1 Xuất xứ
- Hồi kí Song đôi là cuốn hồi kí về cuộc đời của hai nhà thơ Huy Cận và Xuân Diệu.
- Phần văn bản trong SGK được Huy Cận đặt tên là Tổ ong “trại”, trích từ tập 1, kể về việc bầy ong của gia đình nhân vật “tôi” bỏ tổ bay đi mà không có cách nào níu giữ lại chúng được. Trước cảnh ấy, nhân vật “tôi” thấy trong lòng mình chất chứa một nỗi buồn thương da diết và khó tả.
- Nhan đề Thương nhớ bầy ong do người biên soạn đặt.
3.2 Tóm tắt
Nhà của nhân vật tôi có truyền thống nuôi ong. Từ ngày ông chết, cha và chú của nhân vật tôi chỉ nuôi một ít đõ, nhưng không “vượng” như xưa. Nhân vật tôi hay ra xem, nhiều khi bị ong đốt nhưng vẫn không thôi. Buồn nhất là khi mấy lần ong “trại”, rời tổ. Nếu vào buổi trưa thì chú của nhân vật tôi biết được sẽ hô lên cho cả xóm ném đất vụn để ong mệt quay trở về. Nhưng nếu vào buổi chiều lỡ buổi, người chú phải ra đồng, một mình nhân vật tôi không thể làm gì đành nhìn lũ ong bay đi. Nỗi buồn ấy khiến cậu cảm thấy một phần linh hồn ra đi.
4. Thương nhớ bầy ong
Ngày xưa ông tôi nuôi nhiều ong; đằng sau nhà có hai dãy đõ ong mật. Sau ngày ông tôi chết, cha và chú tôi còn nuôi một ít đõ, nhưng không “vượng” như xưa nữa.
Sau nhà có hai đõ ong “sây” lắm. Chiều lỡ buổi (khoảng 4 giờ chiều) thì ong bay ra họp đàn trước đõ, và tôi hay ra xem, nhiều khi bị ong đốt nhưng mê xem không thôi. Buồn lắm, cái buồn xa côi vắng tạnh của chiều quê, của không gian mà tôi cảm nghe từ buổi ấy. Nhất là những lúc cả nhà đi vắng thì tôi buồn đến nỗi khóc một mình, nghe lòng bị ép lại, như trời hạ thấp xuống. Và bầy ong thì vù vù không thôi. Buồn nhất là mấy lần ong “trại”, nghĩa là một phần đàn ong rời xa, bỏ tổ nhà, mang theo một ong chúa. Nếu ong “trại” vào buổi trưa thì thường thường chú tôi biết được và hô lên cho cả xóm ném đất vụn lên không, thế là cả bầy ong mệt lử phải đậu lại ở một cây nào đó hay trở về đõ. Ong đậu lại trên cây, chú tôi hay người khác lại trèo lên bắt mang về đõ cũ hoặc cho vào một đõ mới. Nhưng đôi khi ong trại buổi chiều lỡ buổi, vào lúc chú tôi phải ra đồng cày tra (cày ải).
Một lần, ở nhà một mình tôi thấy ong trại mà không thể làm gì được. Tôi cũng ném đất vụn lên không nhưng không ăn thua gì. Ong vù vù lên cao, bay mau và mất hút trong chốc lát. Tôi nhìn theo, buồn không nói được. Cái buồn của đứa bé rộng lớn đến bao nhiêu, các thi sĩ, văn nhân đã ai nói đến chưa? Nhìn ong trại đi, tưởng như một mảnh hồn của tôi đã san đi nơi khác. Nơi xa xôi nào đó đã nhận một phần cốt tủy của linh hồn nhà tôi với bầy ong trại?
Một thi sĩ phương Tây ngày trước đã nói đúng lắm: những vật vô tri vô giác đều có một linh hồn, nó vương vấn với hồn ta và khiến ta yêu mến. Cái tổ ong sau thềm nhà, cái giá đặt đõ ong, từng chậu nước con con ở chân giá xanh lè vì rêu bám: bao nhiêu vật nhỏ nhẻ, vụn vặt mà đã gom góp cho tôi những cảm giác đầu tiên, những cái nhìn ngó đầu tiên vào ý nghĩa cuộc đời và vũ trụ. Và ý thơ cuộc đời, ý thơ vũ trụ cái xa xôi vắng vẻ sau này ám ảnh tôi, ngày thơ bé tôi đã nghe rồi, mỗi lần ong trại. Linh hồn của đất đá, có phải là một điều bịa đặt của các thi nhân đâu.
Chọn file cần tải:
Theo Nghị định 147/2024/ND-CP, bạn cần xác thực tài khoản trước khi sử dụng tính năng này. Chúng tôi sẽ gửi mã xác thực qua SMS hoặc Zalo tới số điện thoại mà bạn nhập dưới đây:

Chủ đề liên quan
Có thể bạn quan tâm
-
Viết đoạn văn bằng tiếng Anh về nghề bác sĩ (16 mẫu)
-
Bộ câu trả lời nhanh môn Lịch sử lớp 11, 12 dựa trên các từ khóa
-
Phân tích nhân vật người Mẹ trong truyện Người mẹ và thần chết
-
Bài thu hoạch lớp bồi dưỡng cán bộ quản lý trường Mầm non
-
Phân tích bài thơ Thời nắng xanh của Trương Nam Hương
-
Một số qui tắc viết chính tả trong Tiếng Việt
-
Phân tích bài thơ Cảm ơn đất nước của Huỳnh Thanh Hồng
-
Phân tích bài thơ Mùa thu và mẹ của Lương Đình Khoa
-
Phân tích bài thơ Dặn con của Trần Nhuận Minh
-
Văn mẫu lớp 7: Cảm xúc của em trước nụ cười của mẹ (Dàn ý + 7 mẫu)
Mới nhất trong tuần
-
Văn bản Thương nhớ bầy ong
100+ -
Tục ngữ về ý chí, nghị lực
100+ -
Truyện Mồ côi xử kiện
100+ -
Truyện Kiều của Nguyễn Du
100.000+ -
Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy
50.000+ -
Văn bản Biết người, biết ta
100+ -
Văn bản Chị sẽ gọi em bằng tên
100+ -
Chùm ca dao về quê hương đất nước
100+ -
Văn bản Hội thi thổi cơm
100+ -
Tục ngữ về thiên nhiên, lao động và con người, xã hội
100+